Nhiệt huyết theo đuổi đam mê, cô gái 29 tuổi ở Đan Phượng, Hà Tây bỏ việc có thu nhập ổn định trở về quê làm đồ mộc thủ công.
Chia sẻ với phóng viên báo Lao Động, Nguyễn Hảo (29 tuổi, quê Đan Phượng, Hà Nội) cho biết: “Với tôi, nghề mộc không chỉ dành cho con trai, không đóng được giường tủ, tôi làm các đồ vật trang trí, dụng cụ học tập đơn giản, miễn dành thời gian và tình yêu cho nó ắt có ngày đơm hoa”.
Khởi nghiệp từ... chuồng gà
Ở độ tuổi vốn cần sự ổn định, thế nhưng cô lại từ bỏ tất cả rẽ sang hướng mới. Ngày còn là sinh viên khoa Quy hoạch đô thị (Trường Đại học kiến trúc Hà Nội), Hảo cùng 2 người bạn làm những vật dụng tái chế bằng gỗ rồi bén duyên đến tận bây giờ. Với nhiều người, nghề mộc thủ công là lối đi mạo hiểm với con gái. Thế nhưng, chính đam mê đã giúp cô nàng vượt lên.
Cô gái sinh năm 1992 bỏ việc ổn định về quê làm nghề mộc.
Tốt nghiệp đại học, Hảo chọn nghề thiết kế rồi lập gia đình nên đành gác lại niềm đam mê. Đầu năm 2020, do dịch COVID-19, Hảo về quê bên gia đình. Nhìn những vật dụng làm mộc của bố xếp ngoài chuồng gà, bao ký ức trong cô lại ùa về...
“Bố tôi vốn là thợ mộc chuyên đóng giường tủ, bàn ghế…. Đến năm tôi học lớp 10 thì bố bị tai biến, một mình mẹ tôi tảo tần gánh vác lo cho 4 đứa con ăn học”, Hảo tâm sự.
Hảo bắt tay vào việc mua dụng cụ cầm tay như: máy cắt, máy cưa, đục, búa, máy mài… rồi tự tìm hiểu cách sử dụng sao cho an toàn. Do căn chung cư của vợ chồng quá nhỏ, Hảo quyết định về quê ở Đan Phượng, tận dụng góc chuồng gà để làm xưởng. Vượt qua bao trở ngại, cô gái nhỏ nhắn luôn nỗ lực mỗi ngày và tin vào con đường mình chọn.
Công đoạn cắt gỗ tạo thành phẩm.
Hầu hết sản phẩm của Hảo được tận dụng từ những mảnh gỗ bỏ đi. Hàng ngày, cô đến các hộ làm mộc gần nhà để xin gỗ thừa. Vốn có kiến thức thiết kế, cô dễ dàng hình dung rồi sáng tạo ra nhiều vật dụng đẹp mắt.
Biến những thứ không liên quan thành một tổng thể hài hòa, thẩm mỹ và ứng dụng tốt vào thực tế chính là điều khó khăn trong khâu tạo thành phẩm. Mỗi món hàng ra đời lại có riêng câu chuyện của nó.
Những món đồ chơi bằng gỗ được trẻ em thích thú.
Thay vì các mẩu gỗ khô ở xưởng bị vứt đi vì hết giá trị, qua bàn tay của Hảo lại trở thành dụng cụ giáo dục cho trẻ em vô cùng hữu ích.
“Vì sáng tạo là sự sẻ chia”
Khi mới bắt đầu, sản phẩm của Hảo chỉ là những đôi khuyên tai, đồ trang trí nội thất gia đình, đồ chơi trẻ em,... Sau đó, Hảo lại nghĩ ra các mặc hàng thời vụ để bán được quanh năm.
Nguyên liệu được Hảo tận dụng từ những cành gỗ khô.
Không chỉ kinh doanh, Hảo còn làm nhiều video hướng dẫn tái chế gỗ, chia sẻ kinh nghiệm làm đồ handmade (thủ công) với nhiều người bởi với cô “sáng tạo là sự sẻ chia”.
Gắn bó với nghề mộc hơn 1 năm, cuộc sống của gia đình Hảo thay đổi rất nhiều. Hảo san sẻ được gánh nặng với bố, khiến ông không cảm thấy tự ti vì căn bệnh của mình. Hiện, xưởng nhà Hảo có đơn hàng ổn định, trung bình từ 20 – 30 đơn/ngày. Cũng vì thế, Hảo tạo được công ăn việc làm cho 10 lao động, chủ yếu là sinh viên.
Sản phẩm làm từ gỗ tái chế của Hảo.
Khi được hỏi có hối hận về quyết định "bỏ phố về quê" của mình không, Hảo cười tươi: “Tôi muốn nối nghiệp bố, cái nghề mà bố đã kiếm từng đồng nuôi chị em tôi ăn học và dù đã dành cả đời theo đuổi nhưng ông phải bỏ dở vì bệnh tật. Cũng vì nghề này, tôi đã có những kí ức đẹp...".
Nguyễn Hảo cho biết, với mức thu nhập hiện tại, xưởng đã đảm bảo duy trì được công việc kinh doanh. Trước khó khăn và nguy hiểm tiềm ẩn của nghề mộc, cô gái trẻ vẫn kiên định với hướng đi của mình. Cô hy vọng sẽ có nhiều người tham gia sáng tạo handmade từ nguyên liệu tái chế, giảm thiểu thói quen sử dụng nhựa, hạn chế rác thải ra môi trường.
(Theo nguồn: laodong.vn)